TRẢI NGHIỆM THÚ VỊ TẠI AKOMA COFFEE, TƯỞNG SANG HÓA RA BÌNH DÂN Đi từ cách đây 2 tuần nhưng h mới rãnh để review. Thấy có bạn q

164419

TRẢI NGHIỆM THÚ VỊ TẠI AKOMA COFFEE, TƯỞNG SANG HÓA RA BÌNH DÂN

Đi từ cách đây 2 tuần nhưng h mới rãnh để review. Thấy có bạn quen trên FB phốt quán nhưng ko để ý lắm. Sau đó thấy QC nhìn quán cũng ok và cũng gần cty nên quyết định hẹn đám nhóc đến đây làm tiệc chia tay sang chảnh thử xem. Ban đầu trong đầu cũng chỉ nghĩ là uống nước thôi, rồi ra quán ốc kế đó ăn, ko kì vọng lắm về đồ ăn do có đọc bài viết chê đồ ăn của quán này. Khi đến quán thì đúng như hình mình thấy trên mạng, decor kiểu âu cổ điển, đúng gout mình thích nhưng mình lại chuộng kiểu sáng sủa hơn, chỉ có đám nhóc là thích do có nhiều gốc cho tụi nó chụp ảnh. Nhìn kiểu cách decor và phục vụ rất chuyên nghiệp. Ngồi nói chuyện một lúc thì tụi mình quyết định gọi đồ ăn, do đến 7 người nên gọi gần hết cả menu, tính share nhau. Lúc order thì cũng có dặn là cố gắng lên cùng lúc giúp, vậy mà đợi món lên hết cũng mòn mỏi, nv cứ đưa lên 2 hay 3 đĩa cùng lúc, nhưng theo thứ tự từ ăn nhẹ đến món chính. Ngồi đợi cũng phải gần 30p mới lên đủ hết +_+! Làm tụt hết mood luôn :triumph: Về món ăn thì mình thấy khá ngon, hợp khẩu vị tụi mình, trang trí cũng ok nhưng ko bằng các quán khác mình từng đi. Nước ổn, mình chấm cold brew ở đây nha, vị ngon và thơm, serve trong ly rượu nên nhìn rất chanh xả. Tuy nhiên là bán đồ Âu mà lại ko bán rượu thì có hơi thất vọng.

Đến vấn đề chính mình muốn nói. Nhìn quán decor sang xịn mịn thế kia, quầy bar hoành tráng thế kia mình cứ nghĩ là của chủ người nước ngoài (tại lúc mới vào thấy có ông tây ngồi nói chuyện với nv rất thân thiện) hoặc cũng của cty. Hóa ra ko đúng cái nào. Chủ quán là cô bé (hình như nhỏ hơn mình) nhỏ con mặc váy đỏ đứng trong bếp, ban đầu tưởng chef thôi, vì lúc đi wc ngang qua chỉ thấy mỗi bé đó với đủ thứ hộp hiếc nồi chảo trong bếp, thấy lăng xăng nấu ăn, mình còn nghĩ ở đây làm bếp mà chủ cho mặc váy điệu vậy, xong còn có đứa con nhỏ xíu lè nhè khóc lóc :flushed: Ngồi tám trên lầu hơi lâu mới biết hóa ra là cô bé đó là chủ quán vì nghe cách nói chuyện của bé nv với bạn ấy, kiểu nói chuyện rất buồn cười, cứ như chị em thân thiết, bé kia cứ xưng mày tao, lâu lâu lại xưng chị em, nhưng bé nv dù hay châm chọc nhưng vẫn nghe ra vẻ kính nể. Mình chỉ nhận ra bé kia là chủ khi bạn nv nói câu “quán chị mà, ai dám hiếp chị đâu” :flushed: Từ đó mới để ý thấy cái ko khí quán này có j đó nó là lạ, chả giống mấy nhà hàng mình thường đi. Thì ra là nó là quán gia đình, nhìn thì sang, chuyên nghiệp nhưng lại thân thiện kiểu bình dân, gần gũi, ko hỉu ra sao luôn. Nhưng nhìn chung thì thấy rất có thiện cảm.

:clap:Về món ăn thì mình chấm 8/10 (mình ko thích món mì sốt kem vì nó có bacon hơn ngấy)

:clap:Về decor quán thì chấm 7/10 (mình nghĩ nếu sáng sủa hơn chút nữa thì mình sẽ chấm 8/10)

Hôm qua có quay lại cà phê với bạn thì vẫn thấy bé đó, đứng bếp nấu, vẫn cách nói chuyện ngang vai với nv, thấy tếu tếu. Còn nhỏ mà vừa trông con vừa nấu bếp, vừa kinh doanh phải công nhận nể thật, là mình thì xin thua :joy:



À ra Thế